Đức Mẹ canh giữ Bánh Thánh
Vào ngày 29.1.1772, ngôi làng thánh Pierre de Paterno, toạ lạc cách Naples khoảng hai dặm, xảy ra một vụ phạm thánh kinh khủng. Bọn cướp đã đánh cắp trong Nhà Tạm hai bình chứa đựng hàng trăm Bánh Thánh đã truyền phép. Nhờ một sự can thiệp rất lạ lùng người ta mới tìm thấy những bánh thánh này. Trên cả hai địa điểm chôn vùi Bánh Thánh, xuất hiện những tia sáng. Trước hết, vào sáng ngày 26 tháng 2 tiếp đó, một linh mục ở Naples đang đào đất dưới gốc cây bạch dương, bỗng thấy một luồng sáng chói loà phát ra và ngài vui sướng tìm được 40 Bánh Thánh. Mặc dù đang là mùa đông khắc nghiệt và mưa gió, các Bánh Thánh vẫn còn trắng tinh, không tì vết và như trong tình trạng được bảo quản tốt, chỉ có ở ngoài rìa hơi bị vấy bùn. Hơn nữa, đất dính vào Mình Chúa Giêsu Kitô, hoàn toàn khô ráo, được gom lại trong tấm vải sạch, đã bắt đầu chảy ra nước trong vắt. Chiều thứ Năm sau đó, phần còn lại của số Bánh Thánh đã bị lấy cắp được tìm thấy cũng một cách lạ lùng tương tự; chúng cũng được bảo quản tốt y như số bánh được tìm thấy trước đó.
Điều được kể trên đây cũng phù hợp với bằng chứng sau đây mà chúng tôi có được do linh mục Matthia Anna chánh xứ Paterno, và bằng chứng đó cũng là tiếng vang của truyền thống không thay đổi trong phần đất quốc gia đó. Trong khoảng thời gian giữa vụ trộm phạm thánh và lúc ánh sáng xuất hiện, có một người đánh xe lừa tên là Francis Jodice, 27 tuổi, vốn có thói quen trở về Naples vào lúc chập tối. Anh ta đã thấy trong cánh đồng, nơi Bánh Thánh được chôn vùi, một người đàn bà hướng về phía gốc cây. Một hôm anh ta đánh bạo đến hỏi bà ta làm gì một mình trong cánh đồng như thế. Bà trả lời: “Tôi ở đây để canh giữ con tôi.” Khi đã tìm thấy những tấm Bánh Thánh, người ta mới hiểu rõ người đàn bà ấy chính là Đức Thánh Trinh Nữ Maria.
Đối với những Bánh Thánh mà quyền phép Chúa đã làm biết bao điều lạ lùng này, vị tổng đại diện ở Naples đã tra xét theo giáo luật, và đã đặt vào trong hai bình thủy tinh được cột lại bằng những dải lụa, để sau này có thể trưng bày cho các tín hữu tôn kính. (Les Miracles historiques du Saint Sacrement, par le P. Eugène Couet.)
Thực hành: Trong tất cả các lần Hiệp lễ, chúng ta nên xin Đức Mẹ cầu bầu cho chúng ta được ơn sống đời trọn lành trong trắng.
Than thở: Ôi Maria, chúng con hát ca tán tạ Mẹ, Mẹ là thành thánh vinh quang của Thiên Chúa trong Thánh Thể.
Đức Thánh Trinh Nữ Sinh Ra
Chúng ta hãy hoan hỉ mừng ngày sinh của Đức Nữ Vương và Mẹ chúng ta, vì ngày đó làm cho thiên đàng chan chứa niềm vui, trái đất tràn đầy hy vọng và hoả ngục run mình khiếp sợ. Cuối cùng, chúng ta hãy nhìn xem “người nữ uy hùng”, người được tiền định là Mẹ Đấng Messia!
Không thấy ở đâu nói đến nơi chốn hoặc hoàn cảnh Đức Mẹ sinh ra, nhưng chúng ta có thể dễ dàng đoán được rằng Mẹ sinh ra trong cảnh nghèo khó giống như Con Chí Thánh của Mẹ. Thánh Gioakim và Anna là những người nghèo. Các ngài thuộc dòng tộc Lêvi, và sống nhờ vào tiền thuế thập phân của Đền thờ. Tuy nhiên, Đức Maria được sinh ra trong ánh quang ngời sáng vượt xa trên tất cả các nữ nhi sang giàu trên thế giới này.
- Đức Maria cũng có sự cao trọng tự nhiên. Mẹ đã sinh là con gái, là nữ nhi, và là người thừa kế các vua Giuđa. Ngôi Lời muốn được sinh ra bởi người mẹ vương giả. Ngài đã muốn, theo xác thịt, là hoàng thân quốc thích, để tỏ cho thế giới biết rằng mọi hoàng tộc đều phát xuất từ Ngài, và các vua chúa nên nhận Ngài làm Tôn sư và là người cầm quyền cai trị. Do đó, Mẹ Ngài phải là Nữ Vương. Cũng như Con của Mẹ là Vua mà không có vương quốc trên trần gian, không có của cải giàu sang hoặc quân đội, thì Mẹ cũng nghèo nàn và không được biết đến. Vẻ xa hoa trần thế không tạo nên vương tính, đó chỉ là cái hào nhoáng bên ngoài; nhưng dù khi vương quyền không được biết đến, thì quyền bính ấy vẫn hiện hữu. Tuy nhiên, sẽ đến ngày vương tính của Mẹ Maria cũng như của Con Mẹ được công bố, và nhận được sự tôn kính xứng đáng. Giáo hội đã chào Mẹ là Nữ Vương – Nữ Vương trời đất: “Salve Regina!” Sứ thần đã loan báo điều đó: “Dabit illi Dominus Deus sedem David patris ejus” – “Hỡi Maria, Chúa sẽ ban cho Con bà ngai vàng Đa-vít, tổ phụ Ngài.” Nhưng trước khi ngày đó đến, Ngài phải chịu một cuộc sống khiêm nhường, khó nghèo và đau khổ.
- Đức Maria có tất cả sự cao trọng siêu nhiên. Sự cao trọng siêu nhiên chỉ là phản ánh của Thiên Chúa trên thụ tạo mà Ngài đã liên kết với Ngài trong quyền năng và vinh quang. Vậy Thiên Chúa đã làm điều gì cho Đức Maria? Ngài đã liên kết Mẹ với những mầu nhiệm vĩ đại của Ngài. Chúa Cha gọi Mẹ là nữ tử, Chúa Con yêu Mẹ như Mẹ mình, trong khi Chúa Thánh Thần canh giữ Mẹ như Hiền Thê mình. Mẹ đã được tiền định để tham phần vào công cuộc vĩ đại của quyền năng Thiên Chúa. Mẹ được liên kết với vương quyền của chính Thiên Chúa. Do đó, chúng ta hãy chiêm ngưỡng Mẹ như thế vào ngày tuyệt vời Mẹ sinh ra. Cùng với thánh Gioan, chúng ta hãy nhìn ngắm Mẹ mặt trời, amicta sole, từ tay Thiên Chúa mà đến, toả ánh sáng thần linh Ngài. Mẹ được thấu nhập với những tia sáng Thần tính, giống như trong một bầu thủy tinh được ánh sáng mặt trời chiếu vào. Mẹ đạp chân lên mặt trăng, tượng trưng quyền lực kiên quyết vững bền, vì Mẹ đã chiến thắng, một lần và mãi mãi, con rồng hoả ngục. Trên đầu đội triều thiên mười hai ngôi sao – là các ân sủng và nhân đức của người được kén chọn, Mẹ Maria là trung tâm điểm của cuộc sáng tạo. Chúa Giêsu đã trao phó cho Mẹ tất cả các phương thế cứu độ, và Mẹ được tôn vinh bởi tất cả các thánh, những người là công trình yêu thương và che chở của Mẹ.
- Đức Maria được sinh ra với tất cả những cao trọng cá nhân. Mẹ được giàu có với những tặng ân chọn lọc nhất của Thiên Chúa. Nhưng vào ngày Mẹ sinh ra, Mẹ đã là giàu sang trong chính con người Mẹ; Mẹ đã kiếm được những kho tàng công trạng thờ lạy không dứt suốt chín tháng im lặng trong dạ thân mẫu. Ngay cả trước khi sinh, Mẹ đã được thấu nhập với ánh sáng thần linh, Mẹ đã tự hiến mình hoàn toàn cho Thiên Chúa. Mẹ đã yêu Ngài với một tình yêu mà chúng ta không thể nào tưởng tượng cho đúng được; và Mẹ đã chào đời với những kho tàng Mẹ đã sắm được, với những giàu sang Mẹ tạo ra. Ôi! giá mà chúng ta có thể nhìn thấy mặt trời đó mọc lên trên đại dương của tình yêu Thiên Chúa! Trí khôn Mẹ chứa đựng ánh sáng tinh tuyền nhất; Trái Tim Mẹ mang tình yêu nồng nàn nhất; và ý chí Mẹ có một lòng sùng kính tuyệt đối nhất. Không bao giờ có một thụ tạo nào có cuộc sinh hạ như vậy!
Ngay còn trong nôi, Đức Maria đã là niềm hoan hỉ của Ba Ngôi Thiên Chúa, là sự kinh ngạc của các thiên thần. Họ hỏi nhau: “Ai mà được đặc ân dường ấy, ai mà ngay giây phút đầu đời, đã được giàu có nhân đức và được trang điểm vinh quang dường ấy?” – Quae est ista?
Và các ma quỉ cũng run mình; chúng trông thấy Mẹ như đang tiến lên chống lại chúng, “mạnh như đạo binh dàn trận”: chúng cảm thấy sự thất bại nhục nhã của tên thủ lãnh chúng và chúng đã thấy trước cuộc chiến khủng khiếp mà con trẻ này một ngày kia sẽ tuyên chiến chống lại chúng: Sicut acies ordinata.
Nhưng trần thế hân hoan, vì nó thấy sự giải thoát đang đến. Cuộc sinh hạ của Mẹ báo trước cuộc sinh ra của Đấng Cứu Chuộc. Ô vâng, chúng ta hãy thật sự hân hoan! Nativitas tua gaudium annuntiavit universo mundo.
Một cách tương tự, chúng ta cũng hãy hân hoan, vì Đức Maria đang mang cho chúng ta Bánh sự sống. Từ ngày Mẹ sinh ra, chúng ta kính chào Mẹ như bình minh của phép Thánh Thể, vì chúng ta biết rằng Đấng Cứu Chuộc nhân loại sẽ lấy từ Mẹ bản thể Mình và Máu mà Ngài sẽ ban cho chúng ta trong phép bí tích đáng tôn thờ của tình yêu Ngài.
Thánh Phêrô Verona và bè Manikê
Một người Công giáo thành Milan đã có thói quen tiếp đón nồng hậu thánh Phêrô Verona, khi ngài ngược xuôi lo việc tông đồ. Một chiều kia, thánh Phêrô đến đó, hoàn toàn kiệt quệ vì mệt nhọc. Vị chủ nhà mọi khi vẫn hiếu khách và đầy lòng tôn kính, nay lại hầu như muốn đóng sầm cửa lại trước mặt ngài. Tại sao lại có sự thay đổi này? Cuối cùng trong khi đàm đạo, vị chủ nhà mới thổ lộ nỗi bất an của mình. Có một người lạc giáo Manikê đã đến gặp ông ta và trách cứ ông vì ông đã dành cho “kẻ thù của chân lý” sự tiếp đón nồng hậu, và sau hết, người ấy nói: “Hãy đi với tôi; tôi sẽ cho anh thấy Đức Thánh Trinh Nữ, Người sẽ nói cho anh nhiều điều hơn thế nữa.” Bị tính tò mò thúc đẩy, ông ta đã đi theo gã đàn ông đến chỗ hội họp của giáo phái. Một bà lạ hiện ra tay bồng đứa con, bà nói: “Hỡi con, con lầm lạc mất rồi, con có thể tìm chân lý ở nơi chúng ta chứ không thể tìm thấy nơi người Công giáo. Ta là Mẹ Chúa Giêsu, Ta bảo cho con biết điều đó.” Bị thuyết phục, con người bất hạnh đó đã trở nên một người Manikê.
Thánh Phêrô nói: “Ông hãy đi bảo người đàn ông đã nói chuyện với ông rằng tôi cũng sẽ theo phái Manikê nếu ông ta cho tôi xem Đức Thánh Trinh Nữ.” Ông chủ nhà liền vội vã thông báo cho ông bạn mới của mình. Ông này hồ hởi chấp nhận ngay. Thánh Phêrô đã cầu nguyện suốt đêm. Sáng hôm sau lúc dâng thánh lễ, ngài đã giữ lại một Bánh Thánh, để trong hộp nhỏ rồi cung kính dấu trên ngực mình. Được võ trang như thế, ngài bắt đầu đi gặp người Manikê, người dự phần làm trung gian để bà lạ hiện ra trên bàn thờ. Bà ta trách cứ người mới đến là mù tối về chân lý. Bấy giờ thánh Phêrô giơ cao Bánh Thánh lên, nói với kẻ hiện ra: “Nếu bà thật là mẹ của Thiên Chúa, hãy thờ lạy con bà!” Nghe những lời ấy, con ma biến mất trong một đám khói đen, để lại căn phòng đầy mùi hôi thối. Ma quỉ đã trốn chạy trước Chủ của nó. (Les Miracles historiques du Saint Sacrement).
Thực hành: Chúng ta hãy nhờ tay Mẹ Maria dâng lên Thiên Chúa các hoa trái của lễ Hy tế Misa.
Hoa thiêng: Kính chào Mẹ Maria, Đấng từ xa đem lại cho chúng con Bánh sự sống, Của lễ thần linh!