Người Say Yêu Thánh Thể (Phần 4)

Đức Thánh Trinh Nữ xin người ta tôn kính Thánh Thể

Tại một đan viện Benedictine ở Florence, vào tháng 12 năm 1230, một linh mục đáng kính già cả, mắt kém nên đã để sót lại trong chén thánh một giọt rượu đã

hiến thánh, đột nhiên vào lúc tráng chén, giọt rượu đó biến đổi thành máu đỏ thẫm. 

Ba ngày sau đó, một phép lạ khác đã xảy ra: giọt rượu đã biến thành máu được đổ vào trong một chiếc bình thủy tinh, lại mang dáng vẻ bề ngoài một miếng thịt người và, bằng năng lực riêng, treo lơ lửng bên trong mà không hề chạm vào thành của bình; đồng thời, rượu nho chưa hiến thánh dùng để rửa, đã đổ vào tới nửa bình, lại trở thành một thứ nước màu hồng nhạt và ngay sau đó bốc hơi hết không để lại dấu vết ẩm ướt nào. 

Trời cao hai lần lên tiếng yêu cầu tôn kính Máu Thịt lạ lùng này. Lần thứ nhất xảy ra cho chính Đức giám mục thành Florence. Trong khi ngài đang ngủ, có một tiếng lạ lùng nói với Ngài ba lần khác nhau: “Hỡi Giám mục, người đã tiếp nhận Ta trần trụi và đã để Ta ra đi trần trụi”; sở dĩ có lời khiển trách như thế là vì vị Giám mục này đã tỏ ra cứng lòng tin đối với di tích thánh tạm thời đang trong quyền ngài, và vì ngài đã gửi trả lại cho đan viện đã công bố thánh tích ấy, mà không có lòng tôn kính. Để sửa chữa lỗi lầm này, ngài đã ra lệnh cho làm một Nhà Tạm bằng ngà dát vàng và phủ vải điều, để dùng như một nơi lưu ngụ cho Thân xác Đấng Cứu Chuộc. 

Một lời cảnh cáo khác từ trời đã đến ngay sau đó, để đòi phải có sự tôn sùng mới cho phép lạ Thánh Thể. Đức Thánh Trinh Nữ, Người vẫn canh giữ Nhà Tạm chứa Thánh Thể, như đã canh giữ chỗ còn tồn tại của nơi Chúa Giêsu sinh ở Bêlem, đã hiện ra trong giấc mơ với một em bé tại nữ đan viện nơi xảy ra phép lạ, và nói với em: “Hãy đi nói với chị Magarita (chị giữ đồ thánh và sau này trở nên Mẹ bề trên ở Ripoli) và cho chị ấy biết rằng Thánh Thể của Chúa Giêsu Con Mẹ đang bị vứt bừa bãi dưới đất ở gần nhà thờ này,” Ildebandesca đã vâng lời Đức Thánh Trinh Nữ và đã làm tròn sứ mạng Mẹ trao ngay sáng hôm đó: được ơn trên soi sáng, chị Margarita đã hiểu ngay sứ điệp nhiệm mầu. Các nghệ nhân khéo tay lập tức được lệnh làm ngay một bình thánh quý giá, và Đức giám mục đích thân đến đặt Nhiệm tích Cực thánh và lạ lùng ấy vào trong đó với tất cả lòng cung kính phải có. (Les Miracles historiquis du Saint Sacrement, par le P. Eugène Couet.) 

Thực hành: Tôi sẽ dọn mình hết sức cẩn thận để hiệp lễ với Mẹ Maria. Hoa thiêng: Chúa Giêsu Bánh thánh yêu quí nơi lưu ngụ thánh thiêng là Cung Lòng Mẹ Maria hơn tất cả các Nhà Tạm Giacóp.

Của Hồi Môn Của Đức Maria Vô Nhiễm

  1. Vào ngày thụ thai vô nhiễm, Đức Maria đã lãnh nhận một của hồi môn lộng lẫy qua việc giữ những bổn phận trác việt và phẩm chức khôn sánh: chức Mẹ Thiên Chúa. Rồi Mẹ đã lãnh nhận kho tàng ân sủng, nó làm cho Mẹ nên Đấng Đồng công Cứu chuộc nhân loại, nên người góp phần vào công cuộc cứu chuộc chúng ta. 

Không thể hoài nghi được ơn Vô nhiễm thai vượt trên tất cả mọi ơn khác đã được ban cho Mẹ, ngay cả ơn làm Mẹ Thiên Chúa. Cho dù có kém hơn theo phẩm chức, thì cũng quan trọng hơn trước mặt Chúa và cũng quan trọng hơn đối với Đức Maria; hơn nữa, nó còn là nền tảng và là nguồn mạch của tất cả mọi đặc ân sẽ được ban cho Mẹ về sau. Thật là chẳng hợp lý chút nào nếu vừa là Mẹ Thiên Chúa vừa là tội nhân. Điều làm nên sự cao trọng trước mắt Thiên Chúa, không phải là chức tước Ngài ban tặng, nhưng là sự thánh thiện và tinh tuyền mà nhờ đó phát sinh phẩm tước ấy. Bởi vì người ăn mày ăn xin có được cho mặc áo cẩm bào, thì vẫn là người ăn mày ăn xin. Sự hoài thai vô nhiễm vì bảo đảm sự trong trắng thánh thiện của Đức Maria, nên đó là ơn vĩ đại nhất trong các ơn của Mẹ. Từ phút giây đầu tiên được sáng tạo, Đức Maria đã làm hài lòng Thiên Chúa hơn tất cả các thụ tạo khác. Một cử chỉ yêu mến từ thụ tạo yếu ớt còn ẩn trong dạ thân mẫu đó cũng đem lại vinh quang cho Thiên Chúa hơn tình yêu của tất cả các thiên thần và các thánh hợp lại. Lợi nhuận thì luôn luôn cân xứng với vốn đầu tư; và Đức Maria đã sở hữu một kho ân sủng khôn lường phát sinh hoa lợi gấp trăm. 

  1. Sự hoài thai vô nhiễm là khởi điểm của tất cả mọi nhân đức của Mẹ Maria. Đó là nhân đức trổi vượt của Mẹ theo ý nghĩa là Mẹ đã luôn luôn nỗ lực làm phát sinh phong phú các ân sủng. 

Chúng ta có thể nói như một nguyên tắc rằng Mẹ chưa bao giờ thất trung với ơn soi sáng nhỏ bé nhất của Thánh Thần, và đã hợp tác hết sức trọn vẹn với tất cả những ân sủng được ban cho Mẹ. Không một vị thánh nào đã trung tín được như thế. Chúng ta luôn luôn thất bại trước điều mà ân sủng mong đợi nơi chúng ta. Vì lý do đó, thiên thần mới gọi Đức Maria là “Đầy ân sủng”. Ngài nói với Mẹ: “Chúa ở cùng Bà,” – ở cùng Bà luôn luôn và trong hết mọi sự. Không có chỗ trống nào mà ân sủng không đổ đầy. A! Đức Maria đã trung thành với hết mọi bổn phận, với hết mọi ước muốn của Thiên Chúa! Mẹ chưa bao giờ bỏ lỡ mất cơ hội nào để thực hành nhân đức. Mẹ tiếp nhận hết mọi tia sáng của sự thánh thiện Thiên Chúa, thu hút chúng vào trong hữu thể Mẹ mà không để mất đi chút nào. 

Sự trung tín với ân sủng đó đã làm cho Mẹ không ngừng tiến lên trên đường nhân đức. Mẹ luôn luôn canh chừng gìn giữ kho tàng ân sủng của Mẹ như thể sợ chúng mất đi. Thật là một bài học cho chúng ta! Dù chúng ta có ân sủng gì đi chăng nữa, chúng ta cũng hãy canh giữ chúng cẩn thận! Đức Maria, người không thể phạm tội, không do bản tính, nhưng do kết hợp với Thiên Chúa. Mẹ là người mà cơn cám dỗ không bao giờ bén mảng tới, thế mà Mẹ đã giữ mình rất gắt gao và không ngừng làm việc để thánh hóa mình. Sự thánh hoá của Mẹ là một tiến trình liên tục trên đường nhân đức. Mẹ đã rút vào Đền thờ từ thuở lên ba để xa tránh những gương mù của trần thế. Mẹ đã run rẩy trước vị thiên thần thuần thiêng, người chỉ nói về Thiên Chúa. Mẹ Maria không bao giờ cho rằng Mẹ đã làm đủ. Đoạn đời sau này của Mẹ là một cuộc đời tử đạo kéo dài mà không giảm nhẹ chút nào. Mẹ Maria đã thêu lên tấm áo choàng Vô nhiễm, làm cho nó phong phú thêm và trang điểm bằng những hoa nhân đức; đó vẫn luôn luôn chính là ân sủng ban đầu mà Mẹ đã phát triển lên và điểm tô bằng những hy sinh của Mẹ. 

  1. Sự hoài thai vô nhiễm còn là mức đo quyền năng và vinh quang Mẹ. Chúng ta có được ưu thế với Thiên Chúa chính là nhờ sự trong trắng và thánh thiện của chúng ta. Thiên Chúa chỉ có thể hoàn tất những điều vĩ đại trong những linh hồn trong trắng. Ngài chỉ nghe người vô tội hoặc đã được xóa tội. Đức thanh khiết của Mẹ Maria chưa bao giờ bị một dấu vết nhỏ nhất làm cho lu mờ. Vậy thì có cái gì ra ngoài ảnh hưởng của Mẹ! Người ta nói ảnh hưởng của một người mẹ là tất cả quyền thế trên trái tim con bà. Than ôi! nếu người mẹ đó bị nhuốc hổ thì còn có ảnh hưởng gì? Nhưng ai lại có thể từ chối điều gì với một người Mẹ tinh tuyền! Salômôn đã nói với mẹ ông sau khi bà tỏ dấu hối hận: “Con không thể từ chối Mẹ điều gì“. Vậy, Con của Đức Maria có thể từ chối Mẹ mình điều gì! Mọi ân sủng đều phải qua tay Mẹ; Mẹ là kho chứa muôn ân. Chúa Giêsu đã đặt vào tay Mẹ quyền toàn năng của Ngài trong trật tự cứu độ. 

Còn vinh quang của Đức Maria thì sao? Sự trong trắng của Mẹ đã khiến Mẹ đoạt được đặc ân trở nên Mẹ của Đức Vua, và ngày nay Mẹ được tôn lên ngai bên hữu Con Mẹ trên thiên đàng. Mẹ đã nhận được hết mọi vinh dự và sự kính tôn có thể có, chỉ thiếu có sự tôn thờ. Mẹ xinh đẹp và vinh hiển đến nỗi Mẹ có thể tự mình làm nên hạnh phúc thiên đường! 

Như vậy, tất cả mọi ân sủng và nhân đức, tất cả mọi quyền năng và vinh quang của Đức Maria đều phát xuất từ ơn Vô nhiễm. Có thể nói chúng là của hồi môn lộng lẫy của ơn đó. Phép rửa tội thanh tẩy chúng ta, làm chúng ta hết vết nhơ. Ngay sau khi đứa trẻ được lãnh nhận bí tích này, nó liền trở nên đền thờ của Thiên Chúa, nên một vườn địa đàng. Chúng ta phải hết sức giữ gìn tình trạng vô tội do phép rửa tội đem lại! Nếu lỡ đánh mất, chúng ta hãy thanh tẩy bằng sự sám hối. Chúng ta phải trong trắng. Tôi không chỉ nói về sự trong trắng của giác quan; chúng ta phải chú ý giữ sự trong trắng lớn lao trong tất cả các hành động của chúng ta; hãy có sự trong trắng lớn lao của ý chí, của chủ ý; hãy chiếm hữu sự trong trắng suốt cả cuộc đời – mọi sự đều nằm trong đó. Thiếu sự trong trắng, chúng ta không thể làm vui lòng Chúa Giêsu Thánh Thể, vì Ngài là chính sự trong trắng. Chỉ có con tim trong trắng mới có thể nhìn thấy Ngài, mới có thể xuyên qua bức màn đang che dấu Ngài. Ngài chỉ tỏ mình ra cho con tim trong trắng, vì sự trong trắng là tình yêu, tình yêu tinh tế đó không bao giờ muốn có một sự xúc phạm nhỏ nhất. Công việc Chúa Giêsu đến thăm linh hồn cũng là để thanh tẩy chúng ta dần dần: trong việc thanh tẩy chúng ta, Ngài làm cho chúng ta nên thánh; khi làm cho chúng ta nên thánh, Ngài kết hợp chúng ta với Ngài cách mật thiết hơn. Khi chúng ta đã đủ trong trắng, Ngài sẽ đem chúng ta về với Ngài trên thiên đàng và ở đó Ngài sẽ trao cho chúng ta triều thiên vinh quang bất diệt.