Chủ đề: ĐƯỜNG ĐẾN ÁNH SÁNG
I. Chủ sự đặt Mình Thánh Chúa
II. Cộng đoàn hát:
(Hát một bài về Thánh Thể)
III. Tâm Tình Đầu:
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng con thật vui sướng khi được quy tụ nơi đây, trước Thánh Thể Chúa. Chúng con xin tôn thờ, chúc tụng và cảm tạ Chúa. Chúng con tôn thờ Chúa là nguồn ánh sáng, là chân lý và vĩnh cữu. Chúng con chúc tụng Chúa vì Chúa đã ban ánh sáng đức tin để chúng con được nhận biết Ngài. Chúng con cảm tạ Chúa vì niềm khao khát sự sáng mà Chúa đã đặt để trong lòng chúng con.
Lạy Chúa, Chúa đã yêu thương loài người chúng con và muốn chúng con được thông dự vào sự sống thần linh của Ngài. Chúa đã tác động và thức tỉnh tâm hồn chúng con, chiếu soi vào cõi lòng u tối chúng con. Xin cho mỗi người chúng con biết đứng lên và tiến đến với Chúa, xin giải thoát chúng con khỏi bóng tối và dẫn chúng con bước đi trong ánh sáng của Ngài. Amen.
IV. Thinh lặng giây lát trước Chúa Giêsu Thánh Thể
V. Đọc Tin Mừng và Suy niệm
Hát: Lắng Nghe Lời Chúa – Lm Nguyễn Duy
ÐK: Lời Ngài là sức sống của con. Lời Ngài là ánh sáng đời con. Lời Ngài là chứa chan hy vọng, là đường để con hằng dõi bước. Lời Ngài đượm chất ngất niềm vui, trọn vẹn ngàn tiếng hát đầy vơi. Lời Ngài đổi mới cho cuộc đời. Lời Ngài hạnh phúc cho trần ai.
Tin Mừng (Ga 9,1 – 41)
1 Khi ấy, ra khỏi Đền Thờ, Đức Giê-su nhìn thấy một người mù từ thuở mới sinh.
2 Các môn đệ hỏi Người: “Thưa Thầy, ai đã phạm tội khiến người này sinh ra đã bị mù, anh ta hay cha mẹ anh ta?”
3 Đức Giê-su trả lời: “Không phải anh ta, cũng chẳng phải cha mẹ anh ta đã phạm tội. Nhưng sở dĩ như thế là để thiên hạ nhìn thấy công trình của Thiên Chúa được tỏ hiện nơi anh.
4 Chúng ta phải thực hiện công trình của Đấng đã sai Thầy, khi trời còn sáng; đêm đến, không ai có thể làm việc được.
5 Bao lâu Thầy còn ở thế gian, Thầy là ánh sáng thế gian.”
6 Nói xong, Đức Giê-su nhổ nước miếng xuống đất, trộn thành bùn và xức vào mắt người mù, 7 rồi bảo anh ta: “Anh hãy đến hồ Si-lô-ác mà rửa” (Si-lô-ác có nghĩa là: người được sai phái). Vậy anh ta đến rửa ở hồ, và khi về thì nhìn thấy được.
8 Các người láng giềng và những kẻ trước kia thường thấy anh ta ăn xin mới nói: “Hắn không phải là người vẫn ngồi ăn xin đó sao?”
9 Có người nói: “Chính hắn đó!” Kẻ khác lại rằng: “Không phải đâu! Nhưng là một đứa nào giống hắn đó thôi!” Còn anh ta thì quả quyết: “Chính tôi đây!”
10 Người ta liền hỏi anh: “Vậy, làm sao mắt anh lại mở ra được như thế?”
11 Anh ta trả lời: “Người tên là Giê-su đã trộn một chút bùn, xức vào mắt tôi, rồi bảo: ‘Anh hãy đến hồ Si-lô-ác mà rửa.’ Tôi đã đi, đã rửa và tôi nhìn thấy.”
12 Họ lại hỏi anh: “Ông ấy ở đâu?” Anh ta đáp: “Tôi không biết.”
13 Họ dẫn kẻ trước đây bị mù đến với những người Pha-ri-sêu.
14 Nhưng ngày Đức Giê-su trộn chút bùn và làm cho mắt anh ta mở ra lại là ngày sa-bát.
15 Vậy, các người Pha-ri-sêu hỏi thêm một lần nữa làm sao anh nhìn thấy được. Anh trả lời: “Ông ấy lấy bùn thoa vào mắt tôi, tôi rửa và tôi nhìn thấy.”
16 Trong nhóm Pha-ri-sêu, người thì nói: “Ông ta không thể là người của Thiên Chúa được, vì không giữ ngày sa-bát”; kẻ thì bảo: “Một người tội lỗi sao có thể làm được những dấu lạ như vậy?” Thế là họ đâm ra chia rẽ.
17 Họ lại hỏi người mù: “Còn anh, anh nghĩ gì về người đã mở mắt cho anh?” Anh đáp: “Người là một vị ngôn sứ!”
18 Người Do-thái không tin là trước đây anh bị mù mà nay nhìn thấy được, nên đã gọi cha mẹ anh ta đến. 19 Họ hỏi: “Anh này có phải là con ông bà không? Ông bà nói là anh bị mù từ khi mới sinh, vậy sao bây giờ anh lại nhìn thấy được?”
20 Cha mẹ anh đáp: “Chúng tôi biết nó là con chúng tôi, nó bị mù từ khi mới sinh.
21 Còn bây giờ làm sao nó thấy được, chúng tôi không biết, hoặc có ai đã mở mắt cho nó, chúng tôi cũng chẳng hay. Xin các ông cứ hỏi nó; nó đã khôn lớn rồi, nó có thể tự khai được.”
22 Cha mẹ anh nói thế vì sợ người Do-thái. Thật vậy, người Do-thái đã đồng lòng trục xuất khỏi hội đường kẻ nào dám tuyên xưng Đức Giê-su là Đấng Ki-tô.
23 Vì thế, cha mẹ anh mới nói: “Nó đã khôn lớn rồi, xin các ông cứ hỏi nó.”
24 Một lần nữa, họ gọi người trước đây bị mù đến và bảo: “Anh hãy tôn vinh Thiên Chúa. Chúng ta đây, chúng ta biết ông ấy là người tội lỗi.”
25 Anh ta đáp: “Ông ấy có phải là người tội lỗi hay không, tôi không biết. Tôi chỉ biết một điều: trước đây tôi bị mù mà nay tôi nhìn thấy được!”
26 Họ mới nói với anh: “Ông ấy đã làm gì cho anh? Ông ấy đã mở mắt cho anh thế nào?”
27 Anh trả lời: “Tôi đã nói với các ông rồi mà các ông vẫn không chịu nghe. Tại sao các ông còn muốn nghe lại chuyện đó nữa? Hay các ông cũng muốn làm môn đệ ông ấy chăng?”
28 Họ liền mắng nhiếc anh: “Có mày mới là môn đệ của ông ấy; còn chúng ta, chúng ta là môn đệ của ông Mô-sê.
29 Chúng ta biết rằng Thiên Chúa đã nói với ông Mô-sê; nhưng chúng ta không biết ông Giê-su ấy bởi đâu mà đến.”
30 Anh đáp: “Kể cũng lạ thật! Các ông không biết ông ấy bởi đâu mà đến, thế mà ông ấy lại là người đã mở mắt tôi!
31 Chúng ta biết: Thiên Chúa không nhậm lời những kẻ tội lỗi; còn ai kính sợ Thiên Chúa và làm theo ý của Người, thì Người nhậm lời kẻ ấy.
32 Xưa nay chưa hề nghe nói có ai đã mở mắt cho người mù từ lúc mới sinh.
33 Nếu không phải là người bởi Thiên Chúa mà đến, thì ông ta đã chẳng làm được gì.”
34 Họ đối lại: “Mày sinh ra tội lỗi ngập đầu, thế mà mày lại muốn làm thầy chúng ta ư?” Rồi họ trục xuất anh.
35 Đức Giê-su nghe nói họ đã trục xuất anh. Khi gặp lại anh, Người hỏi: “Anh có tin vào Con Người không?”
36 Anh đáp: “Thưa Ngài, Đấng ấy là ai để tôi tin?”
37 Đức Giê-su trả lời: “Anh đã thấy Người. Chính Người đang nói với anh đây.”
38 Anh nói: “Thưa Ngài, tôi tin.” Rồi anh sấp mình xuống trước mặt Người.
39 Đức Giê-su nói: “Tôi đến thế gian này chính là để xét xử: cho người không xem thấy được thấy, và kẻ xem thấy lại nên đui mù!”
40 Những người Pha-ri-sêu đang ở đó với Đức Giê-su nghe vậy, liền lên tiếng: “Thế ra cả chúng tôi cũng đui mù hay sao?”
41 Đức Giê-su bảo họ: “Nếu các ông đui mù, thì các ông đã chẳng có tội. Nhưng giờ đây các ông nói rằng: ‘Chúng tôi thấy’, nên tội các ông vẫn còn!”
Suy niệm
Trình thuật Tin Mừng hôm nay cho thấy, Chúa Giêsu đã tiến đến với anh mù. Ngài dùng nắm bùn được trộn với nước bọt và trét lên mắt anh. Cử chỉ này xem ra thật bôi bác cũng như chẳng mang tính y khoa nào cả. Thế mà, hành động đó lại đụng chạm tới con tim anh mù. Bởi lẽ, trước nay, người ta chẳng quan tâm anh là ai, cũng chẳng có sự giúp đỡ động viên nào. Nhưng hôm nay, có một người chẳng quen biết gì và là lần đầu được gặp; hơn nữa, lại còn chủ động đến với anh, quan tâm anh, và chỉ cho anh một cơ hội để được chữa lành. Chính hành động đó đã chạm tới cõi lòng, tới con tim đang cô quạnh, hiu hắt chờ được sưởi ấm của anh mù. Vì thế, anh đã làm theo lời chỉ dẫn của người đã đụng chạm tới anh; cho dầu anh chẳng biết người đó là ai, ra sao và như thế nào. Anh đã cảm nhận được tình yêu, sự quan tâm; và anh đã đứng lên.
Ngày nay, Chúa cũng đến với mỗi người qua từng số phận, từng cách thức khác nhau. Ngài chạm vào cõi lòng con người, xoa dịu những tâm hồn đau thương, sưởi ấm những tâm hồn cô quạnh, làm tan chảy những con tim đóng băng, mở ra con đường dẫn tới ánh sáng đích thật. Chúa đã yêu thương con người. Ngài chủ động đến với con người trước rồi con người mới đáp lại sau.
Tình yêu của Chúa bao trùm tới tất cả mọi người. Ngài không muốn ai phải chìm đắm trong sự dữ. Thế nhưng, lạy Chúa, không phải ai cũng để Chúa chạm vào tâm hồn họ. Với sự tự do Chúa ban và sự cứng lòng của bản thân, họ đã chối bỏ, khước từ sự hiện diện của Ngài. Như những người Do Thái hay Pharisêu, tuy được nghe nói về thân phận của Đức Giêsu, được xác nhận quyền năng của Ngài qua những người được chữa lành, hay được thấy nhiều dấu lạ Chúa đã làm nhưng họ vẫn không tin, gạt bỏ ngoài tai. Quả thật, những người này đã tự đóng băng con tim mình, không để Lời Chúa soi sáng, không để con tim mình được sưởi ấm. Họ không dám bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân. Vì danh vọng quyền thế, vì lợi lộc tiền tài, họ đã chìm đắm trong mê lầm lạc lối. Trái tim họ đã bị se thắt lại, ngăn lối vào của Đấng tình yêu.
Nghe nhạc: Ngài là ánh sáng đời con – Thiên Duyên
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, Ngài là nguồn ánh sáng, ánh sáng thật đã đến thế gian, chiếu soi vào bóng tối cho mọi người. Chúa đã chiếu soi cho anh mù, chỉ cho anh con đường dẫn đến ánh sáng, là con đường đến với Đức Kitô – “Anh hãy đến hồ Silôac mà rửa.” Chúa đụng chạm tới cõi lòng anh, làm cho anh đứng lên và đến với Ngài. Ngoài ra, chính lòng khao khát, lòng khát khao được thoát khỏi bóng đêm, thoát khỏi tình trạng cô độc đã thúc đẩy anh, làm cho anh quyết tâm bước ra khỏi sự tù đày của thân xác. Và hơn hết là niềm tin vào vị đã chạm vào cõi lòng anh, làm cho anh không còn sợ hãi gì nữa.
Ngày hôm nay, Chúa cũng đang ngỏ lời với mỗi người “hãy đến với Đức Giêsu, người được sai phái,” và với chúng con là Đức Giêsu nơi Thánh Thể.
Điều Chúa muốn chúng con làm, trước tiên là can đảm đứng lên. Can đảm là yếu tố góp phần quyết định cho sự việc được diễn ra hay không. Có can đảm mới dám quyết tâm, mới dám từ bỏ. Thứ đến là niềm tin vào ánh sáng chân thực đang dọi chiếu nơi Thánh Thể. Vì chính nơi Thánh Thể, Chúa vẫn đang tỏ hiện tình yêu và lòng bao dung. Ngài mãi chiếu sáng để giải thoát con người khỏi bóng đêm sự dữ. Ngài chữa lành vết thương tích cho những ai đón nhận Ngài. Ngài ban cho con người nguồn sức sống mới và cùng với họ bước vào sự sống thần linh nơi Ba Ngôi Thiên Chúa.
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, Chúa đã đến viếng thăm chúng con, gõ cửa tâm hồn chúng con. Xin Chúa hãy tiếp tục lay động, thức tỉnh để chúng con can đảm đứng lên tiến đến với Chúa hầu được Chúa chữa lành và đón nhận ân phúc phát xuất từ ánh sáng vĩnh cửu. Amen.
Hát: Chúa Là Con Đường – Phanxicô
1. Chúa là con đường cho con tiến lên, là ánh hồng xua tan bóng đêm, là sức sống trong khi đau khổ, sống từng ngày có Chúa dư đầy. Chúa là mối tình con dâng trái tim, là bóng hình cho con vững tin, là bóng mát cho con an nghỉ, sống một đời cùng Người con vui.
ÐK: Chúa dẫn con đường đi về khắp nơi, vui trọn đời. Mãi mãi đem tình yêu nguyện hiến dâng cho Tình Yêu.
2. Chúa từng xuống đời mang thân đớn đau, từng với người chung tim xuyến xao, thì Chúa biết con đi muôn nẻo vẫn tựa nhờ sức Chúa vô bờ. Chúa mở lối trời cho con đến nơi, này xác hồn con đây Chúa ơi, xin dẫn lối con đi xa vời, biết tìm Người trọn đời con thôi.
3. Sống trong cõi đời đau thương Chúa ơi, nào ai người cho con nỗi vui, chỉ có Chúa như trăng sao hiền, sáng mọi miền xóa hết ưu phiền. Bước vào con đường bao nhiêu mến thương, hãy giúp lòng con thôi vấn vương, tìm mãi tới Quê Hương Thiên Đường, dẫu bụi đường ngập mờ muôn phương.